BÀI CA TÚP LỀU

 

Nhà ta xưa dại bán gỡ tôn

Về lại phố dựng túp lều mái lá

Ai hỏi đến cũng dễ tìm em ạ

Nhà ta ngay đường xe lửa – mặt tiền

Đêm dầm dề cơn mưa dột triền miên

Anh chống mái che cho con khỏi ướt

Máng xối rách cũng hứng đầy lu nước

Nơi em thèm viên gạch đứng rửa chân

Nửa đời người lỡ đeo mộng vào thân

Nay gió núi mây trời thôi lỗi hẹn

Đêm thức dậy vẫn không ngừng xao xuyến

Tiếng còi tàu thúc giục nỗi vu vơ.

Nơi túp lều ta sống trọn bài ca

Kẻ nối khố đắc thời nay ngoảnh mặt

Bạn hành khất chiều mang đờn đến hát

Giở nắp vung chia chén gạo vơi đầy.

Dựng túp lều ta còn đủ hai tay

Điều may mắn đâu dễ gì có được

Cũng có lúc anh mơ mình chức tước

Để thẹn thùng giấu mặt tựa vai em.

Nơi túp lều ta đã sống bình yên

Muối dưa cải đùa câu: sông có lúc

Niềm ảo diệu chỉ mình em hay được

Khi gió lùa vách trống dội lòng thơ.

 

VÕ CHÂN CỬU


Joomla Hosting and Maintenance by Cybersalt

Copyright © 2014-2024. VietVancouver, All rights reserved

  • Số Lượt Truy Cập 1753627