photo by Reo Cheo
ĐÀ LẠT
Con ngựa bình yên gặm cỏ
Trên đường cô gái thoảng qua
Khẽ hát bài ca tình ái
Khi không cô đứng lại nhìn
Đâu phải lần đầu cô gặp
Mà sao cô thấy lạ lùng
Con ngựa - cái bờm thật đẹp
Thích gì - tự nhiên hí rung
Mặt hồ vẫn lăn tăn sóng
Hình như cô đã thở dài
Hình bóng những chàng kỵ mã
Lâu rồi - đã nhạt nhòa phai.
ÁO ĐỎ ĐÀ LẠT
Đà Lạt trời xanh em mặc chi màu áo đỏ
Để cơn mưa vội vã cuối chân trời
Những ngôi nhà lặng yên như cổ tích
Để anh thèm hơi ấm một làn môi
Đà Lạt trời xanh em mặc chi màu áo đỏ
Để anh đi không hết những con đường
Phút dừng lại anh mong làm lá cỏ
Một chiều nào vò nát giữa tay em.
Võ chân Cửu