Khi không viết về anh
Em không muốn viết về điều gì khác
Cứ mở mắt ra là tai nạn là ung thư là chết chóc
Là người Việt tự tiễn nhau lần lượt ra đồng
Em là đàn bà nên chả quan tâm đến mớ bòng bong
Nào bầu cử, nào ngày mai ai sẽ là Thủ tướng
Nào hiến pháp một đường mà thực hiện thì một hướng
Chỉ cay đắng với những cái chết vì bom ngay giữa thời bình
Em lo toan với cách người ta mưu sinh
Liệu mâm cơm nhà mình bao nhiêu là thuốc độc
Nhìn cái miệng con ăn mà lòng mẹ lo không dứt
Thương con mình thì biết phải làm sao...
Nỗi lo lắng không tên khi cơm áo gạo tiền
Mình cũng bị cuốn vào, nhiều khi không muốn cũng phải làm kịch sĩ
Những cái bắt tay, những cái nhìn chứa nhiều ẩn ý
Phận đàn bà một mình nên chỉ biết lặng thinh
Là đàn bà cũ rồi nên chấp nhận hy sinh
Chỉ mong con mình ngày mai được tự do làm người trên đất mẹ
Không còn kiểu thông minh thì kiếm chỗ mà đi con nhé
Trái đất này vẫn rộng đến mênh mông...
Em muốn mình chỉ viết về anh với một trái tim hồng
Mỹ - Cu Ba, tổng thống nước Cờ Hoa nói gì em không cần biết
Vậy mà khi nhận tin thuế tăng là em quên hết
Anh lại vô hình giữa những lo toan...
Nguyễn thị Thanh Yến