Nghe vẳng lại cuối năm
Những ồn ã thị thành nằm nghiêng cong mái phố
Lũ bồ câu gù lưng cúi nhìn dòng xe cộ
Lặng nghe chuyện ai đó nhớ quê giữa hối hả trời chiều
Thèm lần nữa nghe ba dạy thương yêu
Để biết bao dung thật nhiều cho một năm vừa cũ
Ngay lúc này thôi chỉ là ước ao về nhà nằm ngủ
Say hương bồ kết mẹ phơi phía chái bếp sau hè
Tháng Chạp dội về những hồi ức rất xa
Trong mắt nâu dịu hiền,
và những đôi chân quen trên con đường đá sỏi
Mẹ gọi mầm sống trở về cho giàn bầu đậu nhiều hoa cái
Cho hoa cải ngập vàng khắp những lối bờ sông
Chị chưa lấy chồng
Vì thương mỗi mùa đông chân chim dày lên đuôi mắt mẹ
Rồi thương cả giàn trầu dây leo kín tường nhà mà ngập ngừng vỡ lẽ:
”Cổ tích của bà đã ở lại với ngày xửa ngày xưa”
Và còn một giọng đò đưa
Trong mùa tháng Chạp mẹ chờ con về gói bánh chưng ngày Tết
Nhưng phải làm sao nếu tàu con lỡ hẹn
Không kịp trở về biết hoa cải còn sưởi nắng ngoài sông?
- Huyền Thư -