NHỚ VỀ THÔN HỚI
Tôi vẫn nhớ đường về quê xứ ngoại
Có con đê ôm ấp giải sông Hồng,
Có những hàng nhãn ngọt mọc ven sông
Bên trườn dốc lối vào thôn Hải Yến.
Mỗi độ hè về lịm hồn xao xuyến
Khúc nhạc chiều: tiếng sáo gọi thu không
Đêm xuống dần, trăng sáng trải mông lung
Người thôn nữ hát thầm trong e ấp.
Có lúa hai mùa, ruộng đồng xanh ngắt
Có đàn cò điểm trắng dưới chân đê
Mỗi độ bãi trường tôi đợi chuyến xe
Về thôn Hới, một khung trời trong sáng
Đứng trước sân, xem vàng phơi dưới nắng
Những nong tầm cho kén sắc vàng ươm.
Nghe tiếng mõ chiều, đếm những giọt sương
Rơi hờ hững ngập ngừng trên cỏ biếc
Có ai đàn lúc thu về đơn chiếc
Tiếng độc huyền thoảng đón gió heo may
Lờ lững cánh diều lạc giữa khung mây
Đêm dần xuống, tôi tìm về thôn Hới
Nguyễn Hải Bình