Năm 1940, thi sĩ Thâm Tâm làm bài thơ Tống Biệt Hành để nói về một người bỏ mẹ già, bỏ chị gái em gái đi xây dựng sự nghiệp, đi thực hiện chí lớn. Bài thơ sớm nổi tiếng khắp nước vì giọng thơ bi tráng. Năm 1985, thi sĩ Hoàng Hải Hồ mượn giọng thơ này để làm bài thơ Tân Tống Biệt Hành nhưng nói về một người bỏ vợ trẻ, bỏ con chưa ra đời, bỏ mẹ già, bỏ em trẻ để tìm tự do, thoát khỏi chế độ Cộng Sản. Xem ra giữa hai bài thơ thì Tân Tống Biệt Hành có phần bi tráng hơn, vì người bỏ đi trong Tân Tống Biệt Hành có thể gặp cái chết và không bao giờ còn gặp lại người thân vì con thuyền bé nhỏ mỏng manh giữa đại dương bao la. Hiểm nguy bao bọc: Công An, cướp biển, sóng gió, lạc đường, hết xăng dầu và lương thực....
Tân Tống Biệt Hành
Đưa chàng, ta đưa chàng ly hương
Nén lòng đau trước lúc lên đường
Mai hôm ấy nắng vàng rực rỡ
Ta nghe lòng sấm dậy mưa tuôn
Đưa người, ta đưa người không ít
Giã gia đình, ai dám dửng dưng ?
Ly hương, ly hương, người lũ lượt
thoát gông cùm, cắt đứt vấn vương.
Chẳng một ai nói ngày trở lại
Mặc cho người quê cũ buồn thương.
Ta biết chàng buồn chiều hôm trước
Vợ mới cưới chưa vui xum họp
Con đầu lòng chưa kịp nâng niu
Chuyện đoàn tụ được hay không được ?
Ta biết chàng buồn sáng hôm nay
Mẹ già như bóng đèn lắt lay
Em thơ dại hết người nâng đỡ
Đi mà lòng rứt rứt ray ray ..
Chàng đi, ừ nhỉ, chàng đi thực
Vợ: chàng coi như đứt cánh tay
Mẹ: chàng coi như là bất hiếu
Em: chàng nhờ ta thay.
Chàng đi, ta vẵn để chàng đi
Gỡ cho chàng xiềng xích nam nhi
Chuyện đoàn tụ được hay không được
Cũng có một thời trước lúc phân ly ..
Hoàng Hải Hồ
18-4-1985