Trộm
Gió hôn lên lúm đồng tiền
Nắng vàng ướp nốt ruồi duyên em rồi
Nên anh vội trộm tiếng cười
Giấu trong lồng ngực vỡ lời yêu em
Trộm làn tóc xõa hương đêm
Đong đưa mộng mị cánh mềm phiêu du
Trộm bàn tay vén sương mù
Chở xuân về kịp bến bờ hoa giăng
Trộm mi cong mắt lá răm
Giọt khoang chiều hóa vầng trăng tròn đầy
Trộm đôi má đỏ hây hây
Làm bình minh ấm sưởi ngày vắng nhau
Trộm nghiêng vành nón quai thao
Trộm tà áo thả qua cầu gió mây
Trộm chùm nắng ngủ bờ vai
Ủ là da nõn chiều say duyên ngầm
Bên nhau giây phút lặng câm
Hỏi em có trộm hương thầm tình anh?
Trầm Vân