Thượng đế đền cho mẹ những mất mát tháng Năm
Bằng gương mặt thiên thần đến từ một đêm hạ đổ
Con là em của cô gái đến từ cơn mưa tháng bảy
Nên chỉ mùa hè hai đứa mới gặp nhau
Cảm ơn đời đã cho ta vượt qua những cơn đau
Để rồi vỡ oà trong hạnh phúc
Những đêm mùa đông rét mướt
Con sưởi ấm ta bằng đôi bàn tay bé nhỏ của mình
Con vỗ về ta bằng những ngôn từ toát ra từ cặp môi xinh
bằng ánh mắt cứ nhìn ta trìu mến
Ta yêu con bằng tình yêu không ồn ào như sóng biển
Chỉ lặng thầm nhưng không thể đếm đo
Ơi cậu bé biết dạy cho mẹ những điều hay ho
Trước con ta tự soi mình răn mình để sống
Cuộc đời đã đưa ta đi qua muôn chiều sâu rộng
Các con là bến đỗ bình yên
Cảm ơn con đã cho ta có một cái tên...
Nguyễn thị Thanh Yến