Xin
Đếm thầm năm ngón tay em
Ngón nào em giữ cái duyên nụ cười
Ngón nào vuốt tóc hương rơi
Ngón nào thơ viết những lời tình yêu
Ngón nào khéo léo tay thêu
Ngón nào cầm nón che chiều mênh mông
Ngón nào kẻ mắt mi cong
Ngón nào mở cánh cửa lòng tơ vương
Anh khờ khạo đến tầm thường
Bàn tay thô ráp niềm thương với đời
Xin em ngón áp út thôi
Đeo tình anh nhẫn vàng mười đam mê
Đeo vào tay những câu thề
Nắng mưa giông bão đi về có nhau
Thời gian khép lại hai đầu
Quấn quanh thương nhớ tròn câu ân tình
Trầm Vân